Tết năm nay thật khác với mình. Không hẹn hò chúc tụng, không cỗ bàn ú hụ, nhì nhèo. Cũng không đổi tiền, không vật vã sắm Tết, không lăn lưng ra dọn dẹp nhà cửa. Tết đến với mình BÌNH AN 🍀.
Sau bao năm vướng bận gia đình con cái, mình quyết tâm làm cách mạng 🤠 Phiên bản Kỷ luật dàn xếp với cả nhà ngay từ sớm cho một cái Tết siêu gọn nhẹ. Phiên bản Tự do thì được trao quyền thuyền trưởng dẫn chuyến tàu du xuân. Mừng húm là không ai phản đối hay thắc mắc cả. Nhất là bố mình vốn cầu kỳ chuyện cúng bái hay mẹ mình vốn nhì nhằng họ hàng các thể loại.
Hồi trẻ trâu 🐎, mình cùng các bạn thường tranh thủ xuất hành Tết ngày mùng 2 hoặc 3 cho những chuyến phượt vùng núi non Tây Bắc, Hà Giang, Tuyên Quang. Xuân lúc đó trong veo và hừng hực khí thế tuổi thanh xuân. Cả lũ cứ mải miết thả hồn theo những cung đường đèo núi miên man, theo cánh đào hồng và mận trắng nở khắp rừng, xuyên những màn sương trắng như bông để tìm thấy nụ cười tỏa nắng của nhau bên bếp cồn đun cafe giữa núi rừng.
🌸 Xuân nay lại trong veo như ngày nào. Cái duyên đưa đẩy mình kết nối với Om Tara Retreat, khu nghỉ dưỡng xinh xắn ven bờ hồ thủy điện Thác Bà, huyện Yên Bình, tỉnh Yên Bái. Vẫn những cảnh sắc say lòng người vùng núi rừng nhưng mình tìm thấy niềm vui trong tim mình, trong BÌNH AN của chính mình.
🌾 Nhớ sớm mai tỉnh dậy, lòng tĩnh lặng như mặt hồ. Nhắm mắt lại thấy tiếng côn trùng rả rích thì thầm, tiếng chim líu lo xa xa, tiếng gió nhẹ nhàng mơn man tầng lá. Như bản hòa ca của thiên nhiên được tấu lên trọn vẹn, không có chút tạp âm từ cuộc sống hối hả nơi đô thị.
💧 Mở mắt ra, xanh mướt mát. Ngọn đồi xinh xắn trồng đủ thứ rau, cây thuốc ôm lấy mình dịu dàng. Không khí vẫn lạnh căm căm, tê cóng đôi bàn tay và tim mình được sưởi ấm nhè nhẹ. Thế rồi mình vẫn tìm được chỗ tập những bài Tai chi quen thuộc. Lồng ngực mình căng tràn hơi rừng núi. Thân thể nóng bừng. Tâm trí vẫn phẳng lặng, không gợn chút suy tư. Và miệng mình nhoẻn cười, thấy vui, thấy ấm áp, thấy yêu thương chính mình.
🚴♀ Xung quanh Om Tara là những đồi bạch đàn, cánh rừng keo trải tít tầm mắt, uốn lượn quanh hồ. Đạp xe men theo những lối mòn rất thích. Cảm giác sờ sợ khi đường đất hơi lầy xen lẫn thú vị khi lăn bánh lên thảm cỏ xanh rì, cắm đầu đạp hì hụi rồi chợt ngỡ ngàng nhận ra mình đang đắm mình trong khoảnh rừng keo đều tăm tắp như duyệt binh vậy.
🚣 Chuyến dạo hồ cũng rất thích. Hồ thủy điện Thác Bà trải dài tới 80km với trên 1.300 hòn đảo. Cảm giác khoan khoái, hào sảng, tự do như anh em họ Nguyễn trong Thủy Hử lướt thuyền trôi trên hồ. Mỗi hòn đảo cứ như một cây nấm xanh tròn vo, mướt mát gợi tình. Chợt nghĩ tới cảnh mang lều cắm trại ở trên đảo rùi lại tự chèo thuyền lang thang trên hồ. Chill quá chừng!
Om Tara Tuttare Soha! Lời hát ngọt ngào thoang thoảng mà cứ len lỏi vào từng mạch máu, từng hơi thở, vuốt ve xoa dịu. Câu chú cổ xưa của Phật giáo Tây Tạng phảng phất phiêu lãng qua hơi ấm tỏa ra từ cốc cafe Staresso mới ép. Như lời nguyện cầu, cầu cho BÌNH AN luôn ở bên mình. 🧘
0 Comments:
Đăng nhận xét