Nảy ra ý tưởng viết blog về Lái xe từ sau chuyến tự lái ô tô lên miền núi Sơn La - Yên Bái. Và cứ lần lữa trôi đi theo nhịp sống hối hả. Rồi thỉnh thoảng trở lại thì thầm nhắc nhở trong những giấc mơ Ngày lang thang. Để đến hôm nay, khi lòng thu xếp lại những bộn bề công việc, thôi thúc cháy bỏng: sống cho mình, viết cho mình! 🌷
🌺 THÚ VUI LÁI XE
Mình thích tự lái xe. Thời trẻ trâu là xe máy. Wave/ Dream thôi chứ leo lên GL/ Cào cào thì chân không chạm được đất 😂. 10 năm nay là ô tô. Em bé Kem huyền thoại hóa ra cũng chiến núi non ra trò chứ không phải dạng vừa đâu 😎
🧜♂ Đúng hơn thì mình mê mẩn những đường cong. Đường cong của núi non, sông suối, bờ biển. Đường cong rộng rãi của những khúc cua quanh co trên đèo cao, núi thẳm. Đường cong sắc lẹm gay gắt của những khúc cua tay áo chênh vênh trên triền núi dốc đứng cả ngàn mét.
💫 Ngồi trên xe, dù là xe máy hay ô tô là mình say sưa. Mình say sưa tiếng bánh xe nghiến lên mặt đường, tiếng gió lùa ào ào, lực ly tâm kéo nghiêng người khi vào khúc cua. Tim mình đập nhanh thổn thức khi chiêm ngưỡng cảnh đẹp 2 bên đường. Khi là chùm hoa gạo đỏ ối như ngọn đèn treo lơ lửng trong vùng cây xanh rì. Khi là 2 vách núi dựng đứng cả ngàn mét. Khi là vực thẳm không đáy. Khi là mây bay ngang mắt. Khi là sương mù giăng trắng xóa. Khi là ánh hoàng hôn rực rỡ chiều hôm rớt xuống làn mây tím mờ.
Thời mới học lái xe, mình làm ông thầy lác mắt trong chuyến lên Lạng Sơn tốt nghiệp. "Cứ vào khúc cua đường cong là em hưng phấn, sung sướng lạ thường thầy ạ". 🤓 Ông thầy kỳ lạ mà đến giờ mình vẫn luôn trân trọng, biết ơn. Chú Bằng (bạn học cấp 3 của bà cô út bên ngoại mình) dạy mình cách lái của một bác tài chinh chiến qua tất cả thể loại từ xe tải, công đến xe khách đường dài, xe du lịch, xe con. Cách lái xe gì mà "lờ đờ trôi như cá vàng", "hạn chế tối đa dùng phanh", "ngồi thoải mái như ngồi ghế massage", "mắt đảo hết 4 phía xung quanh xe". Đến tận bây giờ mình mới nhận ra đó là Lái xe Tỉnh thức.
🧘 LÁI XE VÀ TỈNH THỨC
Trong một buổi trà sáng quen thuộc trước giờ làm việc, mình tám chuyện về Lái xe và Tỉnh thức. Hai khái niệm nghe chả liên quan gì tới nhau cả. Thậm chí nghe hết sức buồn cười khi liên hệ với thói quen của mình nhắm mắt hít thở khi chuông Tỉnh thức kêu. Lái xe mà nhắm mắt hít thở thế thì ... hãi quá! 🤣
Ấy vậy mà mình mạnh mẽ phát biểu LÁI XE = TỈNH THỨC. Bạn thấy thế nào nếu khi lái xe bạn hoàn toàn tỉnh táo, đầu óc trống rỗng không vẩn vơ suy nghĩ chuyện ở nhà, ở văn phòng hay ở ... đích đến. Khi mà cơ thể bạn thả lỏng, thoải mái trên ghế lái, điều khiển vô lăng, cần số, chân phanh chân ga hết sức nhẹ nhàng con cá vàng. Khi mà bạn quan sát và ý thức được không gian xung quanh xe, bất kể trên cao tốc, hay đường hẹp, lùi xe hay chuyển làn, quay đầu. Khi mà bạn với chiếc xe là một thể thống nhất, bạn cảm nhận được tiếng gầm của động cơ, tiếng bánh xe lạo xạo, tiếng rung lắc, cọt kẹt của giảm xóc. Khi mà bạn chủ động trong mọi tình huống để tăng giảm ga, nhường đường, vượt xe đến mức thượng thừa không cần dùng phanh (nếu không có tình huống bất ngờ).
Đó chính là TỈNH THỨC các bạn ạ!
🍀🍀🍀 LÁI XE TỈNH THỨC
Khi lên xe, mình thả lỏng đầu óc, tập trung vào hơi thở đều đặn. Mình chỉnh ghế vừa phải, ngồi thoải mái. Mình quan sát thường xuyên gương hậu 2 bên, kính 2 bên. Mình chủ động giảm ga khi thấy các tín hiệu phía trước và 2 bên. Khi có suy nghĩ đến, mình nhẹ nhàng thả lỏng trì hoãn và đặt xuống, quay về với hơi thở.
Nhờ vậy, mình có thể lái xe khá thoải mái 1 quãng đường dài một cách an toàn. Mình tự tin với lối lái xe "cho bao nhiêu, đi bấy nhiêu", "chỉ phanh khi thực sự cần", "đi đúng phần đường của mình". Đặc biệt, mình nổi tiếng với phong cách cài số tay khi xuống đèo và xuống hầm gửi xe. Bạn bè hay sợ và trêu mình với những cú drift đó mà không biết rằng lúc đó mình hoàn toàn kiểm soát chiếc xe cũng như không gian xung quanh.
Thách thức nhất với mình là những khi kẹt xe. Trước kia mình thường mở nhạc để quên đi sự khó chịu, chán chường, mệt mỏi. Thì nay, mình coi những lúc đó là tuyệt vời nhất để tận hưởng sự Hít thở và cảm nhận, nuôi dưỡng cơ thể.
Tỉnh thức cũng giúp mình cảm nhận được đầy đủ Cuộc sống là hành trình chứ không phải điểm đến. Mình vẫn tận hưởng được vẻ đẹp khung cảnh trên đường đi. Tận hưởng được niềm vui với những người bạn đồng hành trên xe. Tận hưởng được niềm vui ấm áp reo lên trong lòng khi cầm lái.
🌱 CHIẾC XE NÀO?
Mình rất thích ẩn dụ của cô Cherie, the Mother of Coaching trong cuốn sách Become One - Claim the driver's seat of your life. Nếu Lái xe Tỉnh thức thì chiếc xe nào? Trọn vẹn con người mình Cơ thể - Tâm trí - Tinh thần? Hay cuộc đời mình?
🍁 Bạn nghĩ thế nào nếu mình lái chiếc xe BẢN THÂN MÌNH trong chuyến hành trình CUỘC ĐỜI MÌNH bằng Tỉnh thức?
🍁 Bạn nghĩ thế nào nếu mình hoàn toàn làm chủ chiếc xe đó. Bạn quyết định được cách đi, hướng đi, điểm đến và tận hưởng từng phút giây trong chuyến hành trình này?
☕ Khoan, hãy dừng lại 1 khoảnh khắc. Nhắm mắt lại, tập trung vào hơi thở. Thả lỏng suy nghĩ xuống.
💧 Giờ bạn cảm thấy thế nào? Bạn muốn lái như thế nào? Hãy đặt lịch và kể cho mình nghe nhé.